- Chợt bà Sarah nhìn cô bằng ánh mắt…khá kì lạ
- Con có được người bạn tốt như Nick,mẹ rất vui…
- Vâng…! – cô nghẹn đắng – bạn tốt…!
Chương 5 : Bức tường vô hình
Nick ngồi yên trên chiếc ghế bành,nhìn chăm chăm vào cuốn lịch trên bàn với đôi mắt ưu tư. Chỉ còn 1 tuần nữa là Max sẽ về…nghĩ tới đó bỗng dưng anh lại thấy lòng ray rứt, anh vừa cầu mong cho thời gian trôi nhanh đi nhưng cũng ước sao cho nó trôi chậm lại…Nick biết những cảm xúc trong anh bây giờ là sai trái và không bao giờ có hy vọng… Đứng lên lại ngồi xuống,tay giữ khư khư chiếc điện thoại, Nick rất muốn nhắn tin cho Jessica nhưng anh không thể…anh không ổn định được cảm xúc của mình,nhiều lần anh định vuốt tóc cô và muốn ôm cô vào lòng ,nhưng sau đó liền khựng lại như thể bị hóa đá. Lý trí của anh không cho phép anh làm điều đó, làm những điều gì có lỗi với Max. Lý trí của anh chính là bức tường vô hình ngăn cách giữa anh và Jess…
Chiếc điện thoại bất ngờ rung lên, Nick thất vọng khi thấy không phải số của Jessica, mà là Daniel – anh chàng tinh nghịch với vóc dáng khá thấp,có nụ cười tươi như Max, bạn thân nhất của Nick
- Alo?
- Này, đang làm gì đấy – giọng Daniel hồ hởi,âm thanh xung quanh rất ồn ào
- Đi lòng vòng trong nhà thôi
- Chán thế, ra quán bar Night chơi đi
- Tao không có hứng thú chút nào – Nick vừa nói vừa nghĩ đến những thứ âm thanh như búa bổ trong điện thoại
- Rủ em Jessica gì của mày theo ,hết chán chứ gì!
- Không,tao không đi đâu – Nick thở dài
- Cho mày 10 phút chuẩn bị,còn không tao sẽ tới nhà mày và lôi cả đôi đi luôn đấy,vậy nhé,cúp đây!!
Nick vừa nhắn tin cho Jessica vừa muốn đấm cho Daniel 1 phát, sau nửa tiếng cô đã có mặt trước cửa nhà, Nick nheo mắt nhìn chiếc áo bó sát và chiếc quần ngắn cũn cỡn của Jess rồi mở cửa cho cô bước vào xe, 2 người hôm nay khá im lặng,không đùa giỡn với nhau như ngày thường…Khi đến nơi, anh nắm tay Jessica đi tìm Daniel giữa đám người đang nhảy nhót với những ánh đèn mờ mờ…những lúc như thế này,cô luôn có cảm giác như cô không sợ bất cứ thứ gì trên đời này nữa,vì đã có bàn tay to lớn, ấm áp dìu dắt và bảo vệ cô,cái cảm giác này…Jessica chưa bao giờ nhận được từ Max… Cả 2 tiến về phía Daniel đang đứng vẫy tay,vừa thấy Nick,anh ta đã reo lên:
- A ha,chào , đến sớm hơn tao tưởng đấy – rồi anh nhìn sang Jessica – còn đây là…?
- Jessica! – Nick tiếp lời
- Ồ, rất vui được gặp cô,Jessica,tôi là Daniel – anh chìa tay ra phía trước với nụ cười dễ mến
- Tôi cũng rất vui được gặp anh, tôi nghe Nick nói về anh đã lâu rồi – cô bắt tay Daniel cùng nụ cười rạng rỡ
- Nick liếc mắt sang cậu bạn mình:
- Bắt tay đâu phải kiểu của mày đối với người mới quen nhỉ?!
- Đối với người đẹp thôi – Daniel lém lỉnh
Daniel là người rất vui tính, anh có thể nói hàng giờ đồng hồ mà không biết mệt,nhìn Nick lắng nghe và cười khi nói chuyện với Daniel, Jess cũng hiểu tại sao 2 người lại thân như thế. Cô ra hiệu với Nick rằng cô muốn đi vào nhà vệ sinh. Cô chen lấn bước đi giữa rừng người, ngột ngạt thật, không gian khá tối khiến Jess khó nhìn rõ mọi thứ,nhìn vào bàn tay trơ trọi của mình mà cô thầm ước phải chi lúc này có Nick nắm lấy bàn tay cô và dắt cô đi…nhưng liệu sau 1 tuần nữa,anh có còn nắm tay cô nữa không? anh có còn khoác vai cô và kể chuyện cho cô nghe nữa không? Mãi nghĩ vẩn vơ, cô vấp phải chân 1 người nào đó, vô tình đẩy cô gái phía trước té nhào, ly rượu trên tay cũng đổ hết xuống sàn,dính 1 vệt dài vào áo. Jess hoàn hồn, đỡ cô gái ấy đứng lên và xin lỗi rối rít. Nhưng cô thoáng giật mình khi nhận ra cô gái mình vữa đỡ lên là…Kate…!
- Lại là …cô…!!?? – Kate gằng giọng tức giận
Jessica thấy hả hê về chuyện vừa xảy ra hơn là hối hận,vì Kate đáng bị gấp 10 lần như thế…
- Dù sao tôi cũng xin lỗi rồi – Jess đáp hờ hững
- Xin lỗi là xong? Mày làm tao té nhào ra sàn,làm vấy rượu vào chiếc áo đẹp của tao,mày nghĩ mày xin lỗi là xong với tao sao?
- Thật ra…nếu biết là cô,tôi đã không xin lỗi đâu…!
- Cái gì? Con điên này, mày trơ tráo đến thế à? – gương mặt ả đỏ gắt
- Jessica khoanh tay nhìn Kate đang tức giận như vịt Donald bằng ánh mắt lạnh lùng nhưng cũng rất buồn:
- Tôi rất ghen tỵ với cô, cô không biết là cô đã từng có thứ tôi muốn như thế nào đâu…Nhưng có 1 điều cô nên biết rằng tính cách cô thật đáng ghét, cô chẳng xứng đáng với điều cô từng có và tôi chẳng ưa cô chút nào,Kate à.!
Như núi lửa phun trào, Kate trợn mắt lên,khiến đôi mắt xếch của ả trông dị hợm, ả tiến đến gần đưa tay lên định tát Jessica, nhưng đã có 1 bàn tay kịp thời ngăn chặn
- Nick…? – Jess thì thầm và đôi mắt cô sáng lên khi thấy anh
- Này Kate,có chuyện gì từ từ giải quyết, sao lại đánh cô ấy? – Nick vừa nói vừa nép Jessica vào lòng mình
- Nó cố ý xô em ngã, lại còn làm vấy rượu vào áo em,sau đó lại còn không chịu xin lỗi,anh xem có đáng tức giận không chứ…? – Ả làm ra vẻ đáng thương
- Hay nhĩ,tôi cố ý xô cô ngã và không chịu xin lỗi à? Dựng kịch bản nhanh đấy! – Jess nói với vẻ khôi hài
- Thôi nào Kate, trong đây tối như thế vấp ngã cũng là chuyện thường mà,bây giờ tôi thay mặt Jess xin lỗi cô,được chưa?
Xung quanh bắt đầu ồn ào hơn vì tiếng cãi vã, Daniel cũng khó khăn lắm mới chen được vào giữa,đứng cạnh Nick. Ả Kate không có ý định để yên chuyện này
- Đây là lỗi của nó, anh không được bênh vực nó, anh tránh ra đi!
- Muốn gì thì giải quyết với tôi, nếu cô động vào Jessica, tôi sẽ không nể chuyện cô từng là bạn gái tôi đâu – Nick nghiêm giọng,nhìn thẳng vào mắt Kate
1 luồng điện chạy trong người Jess, khiến trái tim cô đập liên hồi…,cô nhìn Nick không chớp mắt như thể anh vừa nói điều gì rất kì lạ…
- Anh… – Ả mếu máo – anh thay đổi rồi…
- Cô đang nói cô hay nói tôi? – anh cười đểu
- Hey thôi nào 2 người đẹp – Daniel chen vào – ở đây đang vui vẻ thế cơ mà.
- Tốt nhất cậu đừng chen vào , Daniel! – Ả trừng mắt
- Anh có vẻ như chẳng sợ sệt gì trước lời hăm dọa của Kate,anh nói to hơn,cốt để cho mọi người xung quanh nghe thấy:
- Kate này, bây giờ cô có tạt cả chai rượu vào Jessica thì áo cô vẫn không mất vết rượu bé tý đó,cô có đánh Jessica,thì vẫn không thay đổi được chuyện cô vừa té nhào khi nãy, vì thế,tôi nghĩ 1 lời xin lỗi là quá đủ,và không có chuyện đánh đấm ở đây. Được không?
Daniel quay sang nhìn Jessica, ánh mắt như bảo cô xin lỗi ả 1 câu cho xong chuyện. Jess đành phải cắn răng làm theo…Kate hậm hực quay lưng bỏ đi,tiến thẳng ra cửa,chắc ả ta chẳng còn hứng thú gì để mà ở lại nữa. Đám đông bắt đầu tản ra, từng nhóm tụ lại với nhau uống rượu, nhảy nhót, có vài cặp ngồi trong góc khuất ôm nhau, hôn nhau. Jess ngồi yên trên ghế cạnh Nick chăm chú nhìn vào cô gái trong góc bàn đằng kia đang khóc thút thít 1 mình, cô thấy thương những người như vậy, cô nói thầm với Nick và tiến lại gần trò chuyện với cô gái đó,bỏ lại anh và Daniel. Nick thở dài thật dài như muốn tống khứ điều mà anh đã chôn giấu trong lòng mình quá lâu :
- Tao cảm thấy như sắp nổ tung,mày à
- Vì Jessica phải không? – Daniel nhấp ngụm rượu nhỏ
- Ừm,dạo gần đây,tao không làm chủ được trái minh mình nữa, chết tiệt thật,không thể ngờ là tao lại bị rơi vào tình huống này
- Mày có tình cảm với cô bé đó à? Jess dễ thương đấy,cả ngoại hình lẫn tính cách
- Thì sao chứ? Jess là bạn gái của anh trai tao ,còn tao là thằng em xấu xa
- Này, sao mày không nghĩ là Jessica yêu mày ?
- Chuyện đó xa vời với trí tưởng tượng của tao – Nick cười,nhưng không hề thấy vui
- Mày không thấy ánh mắt cô ấy lúc nhìn mày sao? Đó là ánh mắt khi tao nhìn……..Laura – giọng anh chợt buồn
Cùng Chuyên Mục