watch sexy videos at nza-vids!
TRUYENIT.NET 577

Doc truyen ma hay - Đưa Dâu Về Âm Phủ | Truyện ma
Home >

Doc truyen ma hay - Đưa Dâu Về Âm Phủ

- Thể loại: Truyện ma
- Đăng lúc: 15:07 16/09/2014
- Lượt xem: 845

Nội Dung:

Truyện Đưa Dâu Về Âm Phủ



 Lý có một ngôi nhà hoang, đã vắng người hàng chục năm rồi mà chẳng thấy ai là chủ tới viếng thăm. Người trong vùng đồn ngôi nhà đó có ma, nên càng cho thiên hạ thêm sợ và lánh xa.




Truyện Đưa Dâu Về Âm Phủ

ảnh minh họa

Vậy mà vào một đêm đầu mùa đông, lại có một anh chàng xách chiếc túi cũ, đi bộ vào ngôi nhà tối đen như mực. Anh ta dò từng bước, đi tới đâu, lũ dơi hoang đang bám trên trần nhà bay ra ào ào. Nếu Ià người khác thì sợ hết vía, nhưng anh chàng này thì lại bật cười và lẩm bẩm:



- Chắc ai cũng tưởng tao sợ chúng mày, hóa ra tụi bay lại sợ tao phải bỏ chạy!


Anh ta có vẻ thích thú chuyện những con dơi vỗ cánh bay đi. Nhưng thích nhất là khi anh ta bật diêm quẹt lên soi sáng cả một vùng, thì Ioài côn trùng, rắn rết thi nhau chạy thục mạng!

- Tao lại chiến thắng!



Tìm được một số que nhỏ, anh ta gom lại thành một bó, như cách người ta làm đuốc, rồi châm lửa to lên. Lát sau, ánh sáng từ cây đuốc tự tạo đó đã giúp cho căn phòng rộng đầy bụi và mạng nhện đã có vẻ ấm cúng hơn. Anh chàng lại tự nói:



- Có thế chứ!



Dùng mấy tấm bìa cũ rơi vãi dưới đất Iàm chổi, anh ta quét nhanh một vùng to hơn chiếc giường. Cả lớp bụi dày, nhờ bóng đêm nên không thấy bụi bay lên, nhưng hít vào khiến anh ta phải hắt hơi liền mấy cái. Tiếng hắt hơi mạnh lại một lần nữa khiến lũ dơi còn lại bay ra loạn xạ, có con bay vèo qua mặt, suýt nữa đã đập vào mắt anh ta.



- Bay hết đi, ông mày nghỉ ngơi cho yên tĩnh!



Lát sau, không khí trong phòng trở lại yên ắng đến lạ thường. Để nguyên cả quần áo, giày và chiếc mũ lụp xụp trên đầu, anh chàng ngã lưng đại xuống nền nhà, lấy chiếc túi cũ làm gối. Thế là anh ta có một chỗ nghỉ ngơi tuyệt vời!



Cây đuốc tự tạo chỉ cháy được khoảng mười lăm phút thì tàn. Ánh sáng yếu dần đi và đến lúc nó tắt phụt, trả căn phòng về với bóng tối cố hữu của nó. Nhưng đâu hề gì, bởi anh chàng ta đã thở đều đi sâu vào giấc nồng. Có thể do anh ta đi đường xa quá quá mệt, hoặc cũng có thể do có chút hơi men trong người.



Lúc gần sáng, bỗng nghe có tiếng cự cãi giữa hai người, một nam một nữ. Đầu tiên là tiếng của anh ta.



- Yêu cầu cô đi chỗ khác, nơi đây là của tôi.



Giọng nữ không vừa:



- Ai nói nơi đây là của anh? Anh có biết ngôi nhà này đã bỏ hoang từ bao giờ không? Nó hoang tàn lúc nào thì tôi có mặt từ lúc ấy. Nó là chỗ của tôi!



- Không đúng. Nhà hoang là nhà vắng chủ, vậy ai xí được chỗ nào thì là của người ấy! Cô cần chỗ ngủ thì hãy đi tìm phòng khác, tôi đang ngon giấc tại đây, không chuyển đi đâu cả!



- Anh biết đang nói chuyện với ai không? Anh còn muốn sống nữa không?



Một tràng cười phát ra, cùng với câu nói dứt khoát của anh chàng ngông cuồng:



- Sống cũng được, mà chết cũng đâu có sao.



- Anh…



Giọng người nữ chợt dừng lại. Rồi một lúc sau, không còn nghe tiếng cãi vã nữa. Chỉ có những tiếng động đậy và thì thầm rất lạ tai. Việc này kéo dài cho đến khi gà gáy rộ.



Sáng, trong lúc anh chàng lãng tử còn đang ngủ say như chết thì có một người bước vào phòng. Đó là một lão nông. Ông ta ngước nhìn lên trần nhà rồi buộc miệng:



- Trúng to rồi.



Thì ra ngay trên đầu ông ta có giăng một tấm lưới to và trong lưới có nhiều con dơi mắc kẹt, đang cất tiếng kêu chí chóe.



- Sao bữa nay lũ dơi này lọt bẫy nhiều dữ vậy cà?



Thì ra lão ta là người giăng tấm lưới thưa kia, nhầm bắt đàn dơi khi chúng vô tình bay ra bay vào ngôi nhà này. Bữa nay tha hồ cung cấp tiệm bán cháo dơi. Lũ dơi toàn con mập. Lão ta đặt chiếc giỏ mang theo xuống đất, chuẩn bị gỡ tấm lưới xuống. Vừa lúc ấy, lão ta phát hiện có anh:



- Ai vậy?



Tiếng hỏi của lão khá lớn khiến anh chàng đang ngủ giật mình. Anh ta nheo mắt nhìn lên, phần thì bị ánh sáng chiếu vào, phần mới vừa tỉnh ngủ, nên phải mất hơn chục giây anh ta mới cất tiếng hỏi:



- Ông là ai vậy?



- Tôi hỏi cậu là ai mà dám vào đây ngủ?



- Có gì mà không dám!



Anh ta vừa trả lời vừa bật ngồi dậy. Bỗng anh ta ngơ ngác hỏi:



- Người của tôi đâu rồi?



Ông già bắt dơi hỏi lại:



- Còn có người khác nữa sao?



- Có chứ. Nàng ngủ với tôi suốt đêm rồi. Mới đây mà…



Lão già xẵng giọng:



- Thì ra tụi bay là thứ mèo mả gà đồng, dẫn nhau vào đây làm bậy phải không?



Gã kia trợn tròn mắt:



- Ông chửi ai vậy?



- Cậu đó. Cậu dẫn gái vào đây phải không?



Anh chàng phát cáu:



- Dẫn gái thì sao? Nhà này của lão chắc?



Thấy thái độ trịch thượng của anh ta, ông lão cũng nổi nóng:



- Nhà của tao, được chưa!



Chẳng ngờ anh ta lại tưng tửng:



- Có nhà sao không ngủ giữ, lại để cho lũ dơi và rắn rết làm ổ?



- Tại vì… tại…



Thấy lão ta ấp úng, anh chàng lại cố tình trêu chọc:



- Nếu muốn tìm chỗ nghỉ chân thì tôi nhường cho căn phòng bên trái đó, vào dọn dẹp đi, tránh chỗ để quan anh ngủ thêm chút nữa, rồi sáng mai dậy ta sẽ mời đi ăn cưới!Nghĩ mình gặp một tên tâm thần, nên lão già nạt ngang:



- Im đi, để người ta làm việc!



Lo bắc chiếc ghế cũ đứng lên và gỡ từng con dơi cho vào giỏ. Anh chàng kia có ý theo dõi, cuối cùng phát hiện ra việc bắt dơi ngộ nghĩnh của ông ta, anh không còn nói ngang nữa:



- Thì ra bác giăng bẫy. Vậy mà nãy giờ không nói. Cháu xin lỗi.



Anh ta thích thú với công việc nên vội đứng lên phụ một tay. Lão già cũng không còn gay gắt nữa, lại hỏi:



- Cậu là người đâu tới đây, sao lại dám ngủ chỗ này?



- Cháu ở xa, đi bộ hàng chục cây số, vào tới đây thì trời tối, tiện thấy chỗ này vắng nên ngã lưng đại.



- Thì ra là vậy. Nhưng Iúc nãy cậu nói còn có ai nữa?



Anh chàng tính kể thật, nhưng kịp nghĩ lại nên nói khác đi:



- Cháu chỉ đùa..



Xem thêm truyện ma



Ông lão chợt cười:



- Hỏi chơi vậy chứ tôi thừa biết con gái nào dám theo trai vào chốn này.



Khi bắt hết số dơi dính bẫy, lão hỏi:



- Cậu có muốn lấy ít dơi làm thịt nấu cháo không?



Anh chàng cười ngất:



- Cháu trên răng dưới… quần đùi thế này lấy gì nấu nướng.



- Rồi đây cậu đi đâu?



Anh ta lại phá lên cười:



- Có lẽ cháu sẽ ở lại đây một thời gian.



Lão già lắc đầu liền:



- Đâu có được! Cậu chưa biết, chứ nơi này…



Lão ngại nên không nói tiếp. Nhưng anh chàng thì hầu như đoán được, anh ta tiếp liền:



- Bác muốn nói tới ma chứ gì? Vậy thì cháu gặp rồi. Gặp ma nữ nữa kìa!



- Cậu đừng có đùa. Người vùng này chưa một ai ngoài tôi dám vào đây, chứ đừng nói là ăn nói bạt mạng như cậu. Không nên đâu…



Trước khi ra về, lão còn dặn với lại:



- Tốt hơn hết là cậu nên tìm một chỗ nào đó mà ở. Nơi này không phải dành cho người .



Anh chàng không đáp, chờ lão đi khuất rồi lại nằm xuống ngủ tiếp. Cả anh ta và lão già lúc nãy cũng không để ý, ngay bên cạnh chỗ anh chàng nằm có một tấm khăn lụa màu lục, còn rất mới, đang nằm vắt vẻo ở đó. Chiếc khăn chắc chắn là của một nữ nhân, mà phải là người sang trọng!

Trang: [1],2
Đến trang:

Cùng Chuyên Mục

Truyện ma hay - Gác đêm · Truyện ma hay - Gác đêm
14:34 16/09/2014
Chia sẻ: Facebook Twitter Zingme
Trang chu
onl : 1
bo dem 1 | 845
U-ON